Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

CHÙM THƠ NGUYỄN VĂN GIA 19



N H Ư  N H I Ê N.
Mây trắng bay lang thang
Núi xanh ngồi tĩnh tại
Trăng xưa còn đứng lại
Nhìn suối chảy miên man .
.
 .
T Ư Ở N G   B Ở.
 .
Trái đất quá mong manh
Lắm phen ta tưởng bở
Chẳng có gì muôn năm
Giữa trùng trùng dâu bể .
.
 .
T H Ủ Y   M Ặ C
.
Cứ hồn nhiên cây cỏ
Cứ như sương như gió
Bóng ai đang lặng lẽ
Trên nẻo về hoang sơ .
 .
B Í   M Ậ T
.
Cái bóng của mỗi người
Soi rõ những buồn vui
Bóng kia là góc tối
Chỉ riêng mình biết thôi .
 .
D Ễ   Q U Ê N.
 .
Cũng nhờ có đất thấp
Trời kia mới cao xanh
Những gì to lớn nhất
Cũng từ đất mà thành .
 .
T R Ễ.
 .
Ngày ngày lo kéo cày
Chuyên cần kia đã tỏ
Mùa gặt đến mới hay
Đời mình gieo toàn cỏ .
 .
 Nguyễn Văn Gia

1 nhận xét: